Tuesday, January 30, 2018

Chị Dậu!
Chị Dậu còn có nỗi đau nào hơn nữa chăng? Nỗi đau sưu cao thuế nặng, nỗi đau tủi nhục khi phải chứng kiến giá trị con người không bằng con chó, chứng kiến con gái đầu lòng nhặt cơm chó để ăn ở nhà Nghị Quế, còn nỗi đau nào hơn nỗi đau của người mẹ phải bán con. Chị biết không bán con thì cả nhà sẽ chết, con mình cũng chết, chị chỉ biết dù còn một ánh sáng le lói nào cũng phải cho con được sống…tức nước thì vỡ bờ, chị đứng lên chống lại nhưng quá yếu ớt, một mình chị chỉ là phản ứng tức thời của một con người, sau tức nước vỡ bờ, buộc chị vùng lên ấy, người ta mong chờ cuộc sống chị có thể sáng sủa hơn. Ôi nhưng không, đau đớn thay cho một kiếp người, một ánh sáng le lói ấy bùng lên rồi dần lụi tắt, chị đi từ đau đớn này đến đau đớn khác, rồi số phận của chị đúng như cái tên của tiểu thuyết “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố.
Tắt đèn là một “đoản thiên tiểu thuyết” xuất sắc về đề tài người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Cùng viết về nỗi khổ cực của người nông dân nhưng Ngô Tất Tố lại chọn một lối đi riêng. Ông muốn lột trần bộ mặt tàn ác của bọn thực dân thông qua chính sách thuế khóa hà khắc ở nông thôn và có vẻ như thuế là nguồn thu chủ yếu của chính quyền thực dân bấy giờ. Qua bộ phim cũng thấy được các vị quan lớn chính là cha là mẹ của những người bần cùng khổ cực, của những người nông dân, họ có quyền phán xét và thậm chí là quyền quyết định sự sống của con người.
Bên cạnh tác phẩm ca ngợi những đức tính cao đẹp của người phụ nữ thông qua nhân vật chị Dậu thì vẫn đâu đó còn hiện lên số phận của người nông dân luôn phải vật lộn với thuế (nguồn thu chủ yếu của nhà nước bấy giờ), và lật mặt những vị quan được gọi là cha là mẹ của dân là như thế nào?

BCT
Thẩm quyền của Tổng thổng Liên bang Nga theo Hiến pháp năm 1993

Tổng thống Nga (tiếng Nga: Президент России) là nguyên thủ quốc gia chức vụ cao nhất của chính phủ Nga. Quyền hành pháp được phân chia giữa Tổng thống và Thủ tướng, là người đứng đầu chính phủ. Chức vụ tổng thống đã được tạo lập năm 1991 thông qua một cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức vào ngày 17 tháng 3 năm 1991. Kể từ khi Liên Xô tan rã, có ba người đã được bầu vào chức vụ này. Tổng thống đầu tiên là Boris Yeltsin đã được bầu vào chức vụ này ngày 12 tháng 6 năm 1991 thông qua một cuộc bầu cử phổ thông. Ông nhậm chức vào ngày 7 tháng 7 năm 1991 với nhiệm kỳ 5 năm. Theo Hiến pháp Nga được thông qua năm 1993, tổng thống được bầu cử cứ 4 năm một lần thông qua bầu cử trực tiếp của công dân Nga, năm 2011 đổi thành 6 năm. Tổng thống thứ tư và đương nhiệm là Vladimir Putin- người vừa đắc cử trong cuộc bầu cử trực tiếp năm 2012 và sẽ tham gia bầu cử vào năm 2018.
Tổng thống Nga V. Putin

Theo hiến pháp 1993, Tổng thống Liên bang Nga có những thẩm quyền như sau:
Theo điều 11 Hiến pháp 1993 quy định, Quyền lực nhà nước ở Liên bang Nga được thực hiện bởi Tổng thống Liên bang Nga, Quốc hội Liên bang (gồm Hội đồng Liên bang và Đuma Quốc gia), Chính phủ Liên bang Nga, các toà án Liên bang Nga. Tổng thống Liên bang Nga và Chính phủ Liên bang Nga, theo Hiến pháp Liên bang Nga, đảm bảo việc thực hiện các thẩm quyền quyền lực nhà nước liên bang trên toàn bộ lãnh thổ Liên bang Nga. Theo đó, quyền hạn của Tổng thống có hiệu lực trên toàn bộ lãnh thổ Liên bang và là 1 trong 4 trụ cột quyền lực chính của nhà nước Liên bang.
Chức năng, nhiệm vụ và quyền hạn, cũng như những điều kiện trở thành Tổng thống Liên bang được ghi rõ tại Chương IV, từ điều 80 đến điều 93, Hiến pháp năm 1993, cụ thể:
Điều 80
1.Tổng thống Liên bang Nga là nguyên thủ quốc gia.
2. Tổng thống Liên bang Nga là người bảo đảm thực hiện Hiến pháp Liên bang Nga, cho các quyền và tự do của con người và công dân. Theo quy định của Hiến pháp Liên bang Nga, Tổng thống thực thi các biện pháp bảo vệ chủ quyền, sự độc lập và toàn vẹn của Liên bang Nga, bảo đảm sự hoạt động hài hòa và mối quan hệ giữa các cơ quan quyền lực nhà nước.
3. Theo quy định của Hiến pháp Liên bang Nga và các đạo luật liên bang, Tổng thống Liên bang Nga xác định những phương hướng chính trong chính sách đối nội và đối ngoại của Liên bang Nga.
4. Với tư cách nguyên thủ quốc gia, Tổng thống Liên bang Nga đại diện cho Liên bang Nga ở trong nước và trong quan hệ quốc tế.
Điều 81
1. Tổng thống Liên bang Nga do công dân Nga bầu 4 năm một lần theo nguyên tắc phổ thông, bình đẳng, trực tiếp và bỏ phiếu kín.
2. Để được bầu làm Tổng thống Liên bang Nga, công dân Nga phải đạt độ tuổi từ 35 trở lên và phải sống thường xuyên ở Liên bang Nga không dưới 10 năm.
3. Một người không được làm Tổng thống Liên bang Nga quá 2 nhiệm kỳ liên tục.
4. Trình tự bầu Tổng thống Liên bang Nga do đạo luật liên bang quy định.
Điều 82
1. Khi nhậm chức, Tổng thống Liên bang Nga tuyên thệ như sau: “Tôi xin thề khi thực thi quyền hạn của Tổng thống Liên bang Nga sẽ tôn trọng và bảo vệ các quyền và tự do của con người và công dân, tuân thủ và bảo vệ Hiến pháp Liên bang Nga, bảo vệ chủ quyền, độc lập, an ninh và toàn vẹn của quốc gia, trung
thành phục vụ nhân dân”.
2. Lễ tuyên thệ phải được tiến hành trọng thể với sự có mặt của các thành viên Hội đồng Liên bang, đại biểu Đuma Quốc gia, các thẩm phán Toà án Hiến pháp Liên bang Nga.
Điều 83
Tổng thống Liên bang Nga có quyền:
a) Với sự đồng ý của Đuma Quốc gia, bổ nhiệm Thủ tướng Chính phủ Liên bang Nga;
b) Chủ trì các phiên họp của Chính phủ Liên bang Nga;
c) Quyết định về việc từ chức của Chính phủ Liên bang Nga;
d) Giới thiệu trước Đuma Quốc gia ứng cử viên để bổ nhiệm Thống đốc Ngân hàng Trung ương Liên bang Nga; đặt vấn đề trước Đuma Quốc gia về việc cho thôi làm Thống đốc Ngân hang Trung ương;
e) Theo đề nghị của Thủ tướng Chính phủ Liên bang Nga, bổ nhiệm và cho thôi làm Phó Thủ tướng Chính phủ Liên bang Nga và các bộ trưởng liên bang;
f) Giới thiệu trước Hội đồng Liên bang các ứng cử viên để bổ nhiệm các thẩm phán của Toà án Hiến pháp Liên bang Nga, Toà án Tối cao Liên bang Nga, Toà án Trọng tài Tối cao Liên bang Nga, Viện trưởng Viện kiểm sát Liên bang Nga; đặt vấn đề trước Hội đồng Liên bang về việc cho thôi làm Viện trưởng Viện kiểm
sát Liên bang Nga; bổ nhiệm các thẩm phán của các toà án cấp liên bang khác;
g) Thành lập và đứng đầu Hội đồng An ninh Liên bang Nga với địa vị pháp lý do đạo luật liên bang quy định;
h) Phê chuẩn chủ thuyết quân sự của Liên bang Nga;
i) Thành lập Văn phòng Tổng thống Liên bang Nga;
k) Bổ nhiệm và cho thôi làm đại diện toàn quyền của Tổng thống Liên bang Nga;
l) Bổ nhiệm và cho thôi làm Bộ Tổng tư lệnh Các lực lượng vũ trang Liên bang Nga;
m) Sau khi tham vấn các ủy ban hoặc tiểu ủy ban thích hợp của 2 viện Quốc hội Liên bang, bổ nhiệm và triệu hồi đại diện ngoại giao của Liên bang Nga ở nước ngoài và các tổ chức quốc tế.
Điều 84
Tổng thống Liên bang Nga:
a) Ấn định bầu cử Đuma Quốc gia theo quy định của Hiến pháp Liên bang Nga và đạo luật liên bang;
b) Giải tán Đuma Quốc gia trong những trường hợp và theo trình tự do Hiến pháp Liên bang Nga quy định;
c) Ấn định trưng cầu ý dân theo trình tự do đạo luật hiến pháp liên bang quy định;
d) Trình dự án luật cho Đuma Quốc gia;
e) Ký và công bố các đạo luật liên bang;
f) Đọc thông điệp hàng năm trước Quốc hội Liên bang về tình hình đất nước, các phương hướng chính trong chính sách đối nội, đối ngoại của quốc gia.
Điều 85
1. Tổng thống Liên bang Nga có thể sử dụng các quy trình thương lượng để hoà giải những khác biệt giữa các cơ quan quyền lực nhà nước của Liên bang Nga và các cơ quan quyền lực nhà nước của các chủ thể Liên bang Nga, cũng như giữa các cơ quan quyền lực nhà nước của các chủ thể Liên bang Nga với nhau.
Trong trường hợp không đạt được sự đồng thuận, Tổng thống có thể chuyển việc giải quyết tranh chấp cho toà án tương ứng.
2. Trước khi được xem xét bởi toà án, Tổng thống Liên bang Nga có quyền đình chỉ hiệu lực của các văn bản do các cơ quan quyền lực nhà nước của các chủ thể Liên bang Nga ban hành, nếu các văn bản đó mâu thuẫn với Hiến pháp Liên bang Nga và các đạo luật liên bang, với các nghĩa vụ quốc tế của Liên bang Nga, hoặc xâm phạm quyền và tự do của con người và công dân.
Điều 86
Tổng thống Liên bang Nga:
a) Lãnh đạo chính sách đối ngoại của Liên bang Nga;
b) Điều đình và ký kết các điều ước quốc tế của Liên bang Nga;
 c) Ký các chứng thư phê chuẩn;
d) Tiếp nhận quốc thư và thư triệu hồi của các đại diện ngoại giao đã được ủy nhiệm.
Điều 87
1. Tổng thống Liên bang Nga là Tổng Tư lệnh tối cao các lực lượng vũ trang Liên bang Nga;
2. Trong trường hợp có hành động xâm lược hoặc nguy cơ xâm lược trực tiếp, Tổng thống Liên bang Nga ban bố tình trạng có chiến tranh trên lãnh thổ Liên bang Nga hoặc trên một phần lãnh thổ và thông báo ngay cho Hội đồng Liên bang và Đuma Quốc gia.
3. Tình trạng có chiến tranh do đạo luật hiến pháp liên bang quy định.
Điều 88
Trong những trường hợp và theo trình tự do đạo luật hiến pháp liên bang quy định, Tổng thống Liên bang Nga ban bố tình trạng khẩn cấp trên lãnh thổ Liên bang Nga hoặc trên một phần lãnh thổ nhất định và thông báo ngay cho Hội đồng Liên bang và Đuma Quốc gia.
Điều 89
Tổng thống Liên bang Nga:
a) Quyết định các vấn đề về quốc tịch Liên bang Nga và tị nạn chính trị;
b) Trao tặng thưởng quốc gia của Liên bang Nga, các danh hiệu cao quý của Liên bang Nga, quân hàm cấp cao và các chức danh cấp cao khác;
c) Thực hiện ân xá;Hiến pháp Liên bang Nga 1993
Điều 90
1. Tổng thống Liên bang Nga ban hành sắc lệnh và chỉ thị.
2. Sắc lệnh và chỉ thị của Tổng thống Liên bang Nga có hiệu lực bắt buộc trên toàn bộ lãnh thổ Liên bang Nga.
3. Sắc lệnh và chỉ thị của Tổng thống Liên bang Nga không được trái với Hiến pháp Liên bang Nga và các đạo luật liên bang.
Điều 91
Tổng thống Liên bang Nga được hưởng quyền bất khả xâm phạm.
Điều 92
1. Tổng thống Liên bang Nga bắt đầu thực thi quyền hạn của mình từ thời điểm tuyên thệ và kết thúc nhiệm kỳ vào thời điểm Tổng thống mới được bầu làm lễ tuyên thệ.
2. Tổng thống Liên bang Nga rời nhiệm sở trước thời hạn trong trường hợp tự từ chức, khi không có khả năng thực thi quyền hạn trong một thời gian dài vì sức khoẻ yếu, hoặc khi bị buộc từ chức. Trong các trường hợp đó, cuộc bầu cử Tổng thống Liên bang Nga phải tiến hành không muộn hơn 3 tháng kể từ khi rời nhiệm sở trước thời hạn.
3. Trong các trường hợp Tổng thống không thể thực thi quyền hạn của mình, Thủ tướng Chính phủ Liên bang Nga sẽ tạm thời thay thế. Người tạm quyền Tổng thống không có quyền giải tán Đuma Quốc gia, ấn định trưng cầu ý dân, cũng như không được kiến nghị sửa đổi Hiến pháp Liên bang Nga.
Điều 93
1. Tổng thống Liên bang Nga có thể bị Hội đồng Liên bang buộc từ chức chỉ khi có cáo buộc của Đuma Quốc gia về phản bội Tổ quốc hoặc phạm trọng tội khác; cáo buộc này phải được Toà án Tối cao Liên bang Nga xác nhận có các dấu hiệu phạm tội trong hành vi của Tổng thống Liên bang Nga và phải được Toà án Hiến pháp Liên bang Nga kết luận đã tuân thủ thủ tục đàn hạch.
2. Quyết định của Đuma Quốc gia về việc buộc tội Tổng thống và quyết định của Hội đồng Liên bang về việc buộc thôi làm Tổng thống phải được ít nhất 2/3 tổng số đại biểu mỗi viện tán thành theo đề nghị của ít nhất là 1/3 tổng số đại biểu Đuma Quốc gia, và phải có kết luận của một ủy ban đặc biệt do Đuma Quốc gia
thành lập.
3. Quyết định của Hội đồng Liên bang về việc buộc Tổng thống từ chức phải được thông qua không muộn hơn 3 tháng kể từ khi Đuma Quốc gia buộc tội Tổng thống. Nếu trong thời hạn đó Hội đồng Liên bang không thông qua quyết định, lời buộc tội coi như bị bãi bỏ.

Sunday, January 28, 2018

Chuyện con mèo dạy hải âu bay
“Không đơn thuần là việc giữ lời hứa, đó còn là tình yêu, tình yêu cao thượng, không vụ lợi, vượt lên trên tất cả  những toan tính, những định kiến, những khác biệt” - Chuyện con mèo dạy hải âu bay – Luis Sepúlveda
Cuốn sách gửi đến chúng ta thông điệp “đọc để biết tin, biết yêu và hiểu được tầm quan trọng của việc giữ lời hứa”.
Chuyện con mèo dạy hải âu bay kể về Zorba - con mèo mun to đùng, mập ú và cộng đồng mèo ở bến cảng Hamburg: ngài đại tá, Secratario- người giúp việc cho ngài đại tá, giáo sư mèo Eintein, luôn có cuốn từ điển bách khoa trong tay chứa đựng mọi tri thức khoa học, Bốn Biển- một con mèo từng ra khơi xa, một con mèo viễn dương đích thực, trong quá trình thực hiện lời hứa với hải âu mẹ :
Không ăn quả trứng
Chăm lo cho quả trứng đến khi con chim non ra đời. 
Và dạy hải âu con bay.

Zorba cùng những người bạn của mình đã cùng nhau thực hiện lời hứa, từng bước, từng bước một. Hai lời hứa đầu đã hoàn thành, chỉ còn lại lời hứa thứ 3, nhưng cũng là lời hứa khó thực hiện nhất- dạy hải âu bay. Và cộng đồng mèo ở bến cảng Hamburg đã nỗ lực như thế nào để giúp nàng hải âu bé bỏng tập bay. Điều gì đã xảy ra và liệu họ có thành công?
Không quá cầu kỳ, Chuyện con mèo dạy hải âu bay cuốn hút người đọc bởi nội dung gần gũi, đơn giản và trong sang. Với giọng văn hài hước, hóm hỉnh, chân thực, tác giả đưa người đọc đi từ thú vị này đến những bất ngờ khác.
Đơn giản mà không ít những triết lý sâu xa. Một bài học về việc giữ lời hứa. “anh ấy đã thề nguyện bằng danh dự, và lời thề của một con mèo ở cảng cũng là lời thề của mọi con mèo khác”. Đại tá trịnh trọng tuyên bố: Không đơn thuần là việc giữ lời hứa, đó còn là tình yêu, tình yêu cao thượng, không vụ lợi, vượt lên trên tất cả  những toan tính, những định kiến, những khác biệt: “chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã giành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ đến việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta làm được điều đó. Con là chim hải âu, và con phải sống cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay.” Đó là lời mà Zorba đã nói với nàng hải âu bé bỏng. Không ai dám chắc, mình đã biết cách yêu thương, đã yêu thương và được yêu thương đầy đủ. Câu chuyện cho chúng ta soi vào, nhìn lại chính mình và rút ra những bài học về tình yêu thương.
Chuyện con mèo dạy hải âu bay là một câu chuyện hay không chỉ giành cho thiếu nhi mà còn cho mọi người lớn. Một câu chuyện nhẹ nhàng, cảm động, đầy ắp tình yêu thương và…thẫm đẫm tình người. Đọc để biết tin, biết yêu và hiểu được tầm quan trọng của việc giữ lời hứa.

Click để tải về
File EPUB
File PDF
File MOBI
Bí ẩn Tiếng đàn Gia Cát Lượng!
Điểu tận cung tàn!

Tiếng đàn Gia Cát Lượng đuổi 15 vạn hùng binh do Tư Mã Ý thống lĩnh đã lưu danh sử sách và để lại muôn vàn ý nghĩa mà đến nay vẫn còn nhiều đàm luận qua tiếng đàn này. Câu chuyện bắt đầu tại một huyện nhỏ Tây Thành, Gia Cát Lượng, Thừa tướng nhà Thục Hán một mình gẩy đàn, đuổi Tư Mã Ý – Phiêu kỵ đại tướng quân nhà Tào Ngụy với 15 vạn hùng binh. Trận chiến qua tiếng đàn này được người sau lưu truyền là ‘Không thành kế’, ‘Gia Cát Tây thành đuổi giặc hung’ và coi đó như một biểu tượng cho sự cơ trí, mẫn tiệp vô song của Gia Cát Khổng Minh.
Gia Cát Lượng gẩy đàn ở Tây Thành
Nhưng trong tiếng đàn hàm chứa những điều bất ngờ?
Bối cảnh diễn ra sự kiện này là khi Gia Cát Lượng thống lĩnh binh mã nước Thục, Bắc phạt lần thứ nhất, nhằm thống nhất thiên hạ, thực hiện di chúc của tiên đế (Lưu Bị) để lại. Quân Thục liên tiếp đại thắng quân Ngụy, bắt sống phò mã nước Ngụy là Hạ Hầu Mậu, đả bại Đô đốc Ngụy quốc Tào Chân, thu nạp danh tướng Khương Duy. Cùng khi đó Mạnh Đạt ở Tân Thành mưu phản biến nhà Ngụy, định cất binh đánh úp Ngụy đế Tào Duệ. Ngụy quốc lâm nguy, Ngụy Đế cấp tốc trọng dụng lại Tư Mã Ý.
Ý nhận lệnh của vua liền đưa binh từ Uyển Thành kéo tới Tân Thành, trong ứng ngoài hợp đánh giết Mạnh Đạt rồi dẫn quân tiếp ứng cho Tào Chân. Tư Mã Ý xuất quân, nhất định đến Nhai Đình, đây là con đường yết hầu. Nhai Đình tuy nhỏ nhưng rất quan trọng, vì đây là con đường vận lương duy nhất của quân Thục, nếu mất Nhai Đình, quân Gia Cát Lượng có nguy cơ sụp đổ hoàn toàn, vì vậy phải có trọng binh trấn giữ, tức phải có đại tướng kiêu dũng thiện chiến đứng ra gánh vác trách nhiệm nặng nề này.
Bất ngờ Mã Tốc xin đi, khiến cả trướng chết lặng, ai nấy đều sửng sốt. Vì Mã Tốc xưa nay chỉ hiến kế trong trướng, chưa từng rong ruổi xa trường, nên khó mà có thể tin tưởng giao vác trọng nhiệm này. Tuy nhiên, Mã Tốc trong đêm đến trướng của Gia Cát Lượng khóc lóc van xin được vì nước lập công, nguyện dâng sở học một đời để thực hiện nguyện ước này, và lập quân lệnh trạng để đảm bảo – nếu thất thủ sẽ chém cả nhà. Lập quân lệnh trạng trước ba quân – Nếu thất bại sẽ chém cả nhà.
Ngày hôm sau Gia Cát Lượng quyết định sai tiên phong Mã Tốc, phó tướng Vương Bình ra chiếm Nhai Đình bảo vệ sườn cũng là đường vận lương huyết mạch của Thục quân. Thay vì theo lời Vương Bình là lập đồn chiếm giữ cửa ải thì Mã Tốc cậy mình thông hiểu binh pháp đã kéo binh lên đóng trên một quả núi đất, định dồn quân Thục vào chỗ chết, từ đó toàn quân sẽ quyết tử để đại phá quân Ngụy.Đây giống như là kế ‘bội thuỷ nhất chiến’ (bày trận tựa sông) mà Hàn Tín năm xưa đã dùng. Bản chất của trận bội thủy nhất chiến là đưa quân vào chỗ chết để tìm con đường sống, nhưng Mã Tốc đã không hiểu được tình thế, không nắm được lực lượng giữa ta và địch, với lại không nắm rõ địa hình địa thế mà vận dụng chiêu này một cách nên bại vong là điều khó tránh khỏi đối với một người chưa bao giờ ra trận như Mã Tốc. Và tất nhiên là Tư Mã Ý đã nhận ra điểm chết người này của Mã Tốc, ông cho bủa vây núi, rồi chặt đứt đường nước của quân Thục. Thục binh đại loạn. Mã Tốc may nhờ Vương Bình cố chết cứu mới chạy thoát về Hán Trung được.
Về phần Gia Cát Lượng, đường lương bị cắt, vô kế khả thi bèn ra lệnh rút quân. Trước khi rút, ông ra Tây Thành để vận chuyển nốt 20 vạn thạch lương còn lại. Binh sỹ đi theo ngoài bộ tướng Khương Duy với 300 giáp sĩ hộ vệ chỉ còn lại 2000 binh sỹ già yếu. Vận lương Tây Thành chưa xong, Tư Mã Ý đột nhiên kéo đại binh đến. Khói bụi mù trời, Khương Duy kiến nghị nhanh chóng rời bỏ Tây Thành tháo chạy về Thục. Nhưng Gia Cát Lượng cho rằng chạy tất chết không thể nào thoát khỏi thiết kỵ của Tư Mã Ý.
Lượng quyết định đánh cược một phen với trời với số phận của chính mình. Quân Thục mở tung của thành, cắt mấy chục lính làm dân phu, lùa súc vật đi ăn cỏ, và quét cổng thành cho sạch sẽ gọn gàng, bản thân Gia Cát Lượng ôm đàn lên lầu độc tấu chống hùng binh Tư Mã Ý. Ý dẫn quân kéo đến Tây Thành, thấy phong cảnh như vậy lấy làm lạ, đăm chiêu nghe Gia Cát Lượng gẩy đàn một lúc, rồi hạ lệnh đổi tiền quân làm hậu quân nhanh chóng tháo lui.
Tư Mã Chiêu con Tư Mã Ý  hỏi: “Thưa cha, chỉ là mấy sợi dây đàn, có thể truyền thần tới vậy sao chứ?” Ý trả lời: “Tâm loạn, tiếng đàn sẽ rối loạn, tâm tịnh, tiếng đàn sẽ yên tịnh thôi, tâm loạn thì âm loạn, tâm tịnh thì âm sắc. Nghe Gia Cát Lượng đánh đàn, nhìn thấy rõ tâm can hắn, ta nghe được tiếng đàn của Gia Cát Lượng là một vinh hạnh rồi.” Sau đó lập tức truyền lệnh rút quân, tháo lui khỏi Tây Thành.
Phải chăng là Tư Mã Ý vì sợ tiếng đàn, vì sợ quỷ kế của Gia Cát Lượng có mai phục bên trọng mà rút chạy? Đằng sau tiếng đàn đó là gì? Đúng như Gia Cát Lượng thốt lên sau khi Tư Mã Ý lui binh: “Trời xanh cứu ta, Tư Mã Ý thực là hiểu âm luật“. Vậy Tư Mã Ý đã hiểu được gì qua tiếng đàn Gia Cát Lượng gửi gắm tới ông?. Có lẽ qua tiếng đàn (qua âm luật) Gia Cát Lượng đã chuyển đến Tư Mã Ý thông điệp: “Điểu tận cung tàn”, “thỏ khôn hết thì chó săn cũng sẽ bị nấu”, ngụ ý nói rằng nhà Ngụy ba đời liền nghi ngờ, cảnh giác ông. Sở dĩ ông được làm nguyên soái thống lĩnh ba quân là bởi tôi cầm binh nước Thục công phá Ngụy Quốc. Tôi chết rồi, mối lo về Thục quân không còn, Ngụy Đế tất sẽ khiến ông không toàn mạng sống. Xưa nay thỏ khôn chết thì chó săn bị nấu, chim bay cao chết thì cung mạnh bị cho vào bếp, đó là lẽ thường tình. Đúng là Tư Mã Ý thật hiểu Gia Cát Lượng mà Gia Cát cũng thật là am hiểu Tư Mã, nếu họ không đối đầu chiến tuyến thì đúng là tâm giao xưa nay hiếm. Gia Cát hiểu rằng Tư Mã Ý đang là con bài trong tay Tào Duệ, và đang là cái gai trong mắt muốn khử của các vây cánh họ Tào, đồng thời ông cũng hiểu được tham vọng của Tư Mã Ý là muốn đoạt binh lập vương khi thời cơ đến nhưng hiện tại ông chưa xây dựng được các thế lực của mình, nên nếu ông chết thì dòng họ Tư Mã cũng sẽ bị diệt luôn để tránh hiểm họa về sau của Tào Duệ. Về phần mình, Tư Mã Ý cũng biết rằng nếu mình giết Gia Cát thì lưu danh sử sách nhưng đổi lại cả họ Tư Mã sẽ diệt vong, đồng thời tham vọng bá quyền của mình cũng chấm dứt, chi bằng để lại Gia Cát làm bình phong mà sống, chia thiên hạ làm ba, sau này xây dựng được thế lực thì hùng cứ bốn phương vẫn chưa muộn.
Đúng là hai người tâm giao, hai bậc cao nhân, họ giao tiếp với nhau bằng tiếng đàn, một người nghe – một người gảy, điều mà người thường vĩnh viễn không thể nào hiểu nổi, ngay cả Tư Mã Chiêu và cả Khương Duy cũng không hề hay biết tại sao hai nhân vật này lại có cách hành xử ‘lạ lùng’ đến như vậy?! Đứng trước 15 vạn hùng binh, cái chết đến cận kề, kẻ địch quá mạnh,… chỉ nghe tiếng vó ngựa, tiếng la hét, hay tên tướng địch (Tư Mã Ý) thôi là hoàn toàn có thể hồn xiêu phách tán, chứ nói gì đến việc vác đàn lên gảy? Tâm tịnh, ý tịnh, đàn hết bài, truyền được tâm ý, đẩy lui đại địch, giữ được mạng sống. Lấy tĩnh chế động, chính là nguyên lý mà người tu Đạo đều biết. Đó thật là kỳ ảo.
Quả nhiên sau này Khổng Minh Bắc phạt, Tư Mã Ý soái lĩnh Ngụy quân chống lại, dần dần bồi dưỡng thực lực làm nên cuộc đảo chính phế Tào Sảng, nắm giữ binh quyền nước Ngụy. Tài trí Khổng Minh vang danh hậu thế phần nhiều cũng nằm ở những lần đối trận với Tư Mã Ý.
Họ sinh ra là tri kỷ nhưng cũng là đối thủ không cùng đội chung trời. Tiếc thay thời thế không khiến họ trở thành bạn tâm giao. Dùng tiếng đàn khi đối trận để viết lên một giai thoại đẹp nhất thời Tam Quốc, nơi hai nhân vật đỉnh cao về nghệ thuật cầm binh dùng tiếng đàn “truyền thần” mà kể chuyện cho nhau nghe… nghe mà hiểu được người kia ‘nói’ gì thì đó chính là bậc tri kỷ một đời khó gặp.
Cũng qua tiếng đàn Gia Cát đuổi 15 vạn hùng binh của Tư Mã để lại cho ta nhiều bài học ý nghĩa sâu cay đó sao:
Thứ nhất, thắng thua phải biết giữ mình, còn sống là còn cơ hội. Thắng mà mình không giữ được tính mạng, thậm chi là cả họ hàng thì thắng cũng là thua. Nếu Tư Mã giết Gia Cát thì đó là thắng mà lại là thua, và hiển nhiên là sẽ không còn Tư Mã thống nhất thiên hạ lần nữa, lập nên nhà Tấn sau này.
Thứ hai, để lại bài học về dùng người, dụng người không vì tình riêng. Gia Cát lúc đầu cũng không muốn dùng Mã Tốc, nhưng cũng vì một chút yếu lòng mà dẫn đến sự thảm bại đó sao? Điều này cho chúng ta thấy được cái nguy của việc dùng  người thân thích họ hàng, nể tình nể nghĩa trong bộ máy nhà nước hiện nay.
Thứ ba, Biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng. Đây là bài học muôn thủa không bao giờ sai. Gia Cát hiểu rằng bỏ chạy cũng không thoát được chi bằng ở lại đối đầu biết đâu còn cơ hội? Thực tình khi ở lại gẩy đàn, Gia Cát đã biết mình hiểu về Tư Mã Ý là con người như thế nào, ông biết đánh vào điểm yếu là tham vọng và nổi sợ bị diệt vong của Tư Mã Ý nên ông mới thoát lên “Tư Mã Ý thật hiểu âm luật”- chính là những lời nhắn nhủ của Gia Cát Lượng.
Tiếng đàn Gia Cát không chỉ đuổi 15 vạn hùng binh Tư Mã Ý, mà còn cứu cả dòng họ Tư Mã để sau này lập nên nhà Tấn bấy giờ. Đúng là hai bậc cao nhân, thật hiểu mình hiểu ta, biết thời biết thế, nên mới xứng lưu danh sử sách, không vì lợi nhỏ trước mắt mà mất nghiệp lớn. Quả đúng là thâm thúy làm sao “Tiếng đàn Gia Cát”!

Tổng hợp BCT

Saturday, January 27, 2018

Sự tha hóa của quyền lực
”Gần như tất cả mọi người đều có thể chịu đựng được nghịch cảnh. Nhưng nếu muốn kiểm tra tính cách của một người nào đó – hãy trao cho anh ta uy quyền” - Abraham Lincoln

Quyền lực chính trị là quyền lực của một giai cấp hay liên minh giai cấp để thực hiện sự thống trị chính trị trên cơ sở thực hiện chức năng công quyền, cơ bản bằng quyền lực nhà nước, là năng lực áp đặt và thực thi các giải pháp phân bổ giá trị xã hội có lợi cho giai cấp mình và đảm bảo mức độ nhất định sự công bằng xã hội. Bản chất của quyền lực chính trị là quan hệ giữa các giai cấp trong việc giành, giữ và thực thi quyền lực nhà nước. Quyền lực chính trị là một chất gây nghiện, giống như ma túy, nó làm cho con người ta mất đi tính lý trí của mình nếu như không tỉnh táo và đủ bản lĩnh, trí tuệ để ngồi lên chiến ghế “quyền lực”. Quyền lực bao giờ cũng có tính tha hóa của nó,  làm con người ta biến tính, thay đổi, “quyền lực tuyệt đối thì dẫn tới tha hóa quyền lực tuyệt đối”. Và sự tha hóa quyền lực diễn ra ở nhiều cấp độ, mức độ khác nhau.

Thứ nhất, ở mức độ đơn giản, quyền lực mà đặc biệt là quyền lực chính trị nó làm thay đổi những “tính chất” của cá nhân người có quyền lực. Một người trước khi chưa có quyền lực có thể ghét ca tụng, xu nịnh, chạy chọt, nhưng khi có quyền lực thì thích được ca ngợi, được tung hê, được tôn trọng, được nịnh nọt. Cũng có khi người đó đáng được ca ngợi, đáng được tôn trọng thực sự nhưng dù vậy, sự say sưa với những “lời có cánh” đó có thể bắt đầu một nấc thang của sự tha hóa. Một người không thích bị phê phán dễ dẫn đến trả đũa người đã phê phán, dần dần không còn ai muốn góp ý, phê bình để mặc mọi việc muốn ra sao thì ra. Khi có quyền lực thì bắt đầu thể hiện tính “độc tôn”, mình phải là nhất, phải trên người khác, phải sai bảo người khác, dần dần dẫn tới độc đoán, bảo thủ và chuyên quyền. Như vậy, quyền lực nó ảnh hưởng trực tiếp đến tính cách của một con người, nó dễ làm cho con người ta hoang tưởng, dễ độc đoán và thích được tôn thờ.

Thứ hai, quyền lực làm cho con người ta quá lạm dụng lợi ích các nhân. Sinh ở đời ai cũng vì cái lợi mà làm việc, mà đấu tranh. Bản chất của chính trị cũng là lợi ích, đấu tranh giành quyền lực chính trị cũng là vì lợi ích chính trị. Nhưng trước hết, quyền lực nó làm con người ta tha hóa từ sự tư lợi của cá nhân người ngồi trên chiếc ghế “quyền lực”, người có quyền lực được nhiều người vây quanh, săn đón... khi đó quyền lực bắt đầu gắn với những lợi ích cụ thể. Đi xe có người chở hoặc đưa đón, trời mưa có người cầm dù, ăn uống có người thanh toán, lúc nào cũng có quà cáp, mỗi biểu thị thái độ nào đó đều được “đoán” để làm vừa lòng một cách tốt nhất. Một khi đã lâm vào trận địa của của lợi, thì người ta càng khó vùng vẫy, khó tự rứt ra được, bởi từ lợi ích tinh thần đã chuyển sang lợi ích vật chất mà vật chất vốn dễ cám dỗ hơn tinh thần rất nhiều.

Thứ ba, quyền lực làm cho con người ta “tham quyền, cố vị”, chạy chức chạy quyền. Từ hai tính tha hóa các nhân và lợi ích bản thân ở trên. Quyền lực chính trị dần dần đưa con người ta vào con đường danh lợi, bằng mọi cách để “tham quyền, cố vị” muốn giữ “ghế” lâu hơn để được kẻ đưa người đón, để được quà này quà khác. Rồi dần lợi dụng chức vụ và quyền hạn để chạy chức, chạy quyền, đưa người thân, người quen vào những địa vị trong bộ máy nhà nước. Đây là một trong những nguyên nhân dẫn tới tham nhũng và làm giảm hiệu lực hiệu quả hoạt động của bộ máy nhà nước. Đặc biệt, ở cấp độ cao hơn nữa là đấu đá tranh giành quyền lợi, chức vụ để leo lên cấp capo hơn. Khi có quyền lực thì có quyền nắm trong tay quyền bố trí các vị trí béo bở, ai muốn vị trí nào thì sẽ “quy đổi” bằng các lợi ích để được vị trí đó, thậm chí có một sự “đấu giá ngầm” nếu có nhiều người cùng muốn ngồi ở cái ghế đó. Hay nắm trong tay quyền quyết định phân bổ các dự án “hốt bạc”, ai muốn có dự án nào phải “lại quả”, phải “biết điều”..., dĩ nhiên bằng các cửa sau. Quyền lực lúc này là thứ sinh ra lợi chứ không phải chỉ để được tung hê một cách “có tiếng” hay chỉ “được miếng” nhỏ nhặt. Ở nấc thang này, mấy ai dám từ bỏ, trừ khi họ bị buộc phải từ bỏ.

Thứ tư, ở cấp độ cao hơn nữa, là quyền lực chi phối hoàn toàn người ngồi lên nó, buộc con người ta không còn đường lui để mà thoát thân. khi quyền lực đủ mạnh khiến người ta chỉ làm theo ý mình, không muốn lắng nghe ai, không chấp nhận lời can gián, thậm chí tìm cách triệt hạ người không “thuận” với mình. Họ muốn duy trì quyền lực càng lâu càng tốt, bởi quyền lực không chỉ là lợi ích, là vị trí mà còn để bảo vệ cho họ khỏi các sự công kích, trả thù của các đối thủ, sự trừng phạt của công lý. Sự vùng vẫy trong quyền lực lúc này càng mạnh mẽ, kẻ vây quanh điếu đóm không ít thì người bị trả đũa càng nhiều. Lúc này, muốn kẻ tha hóa “xuống nước” với quyền lực của mình chỉ có thể qua con đường thỏa hiệp, trao đổi hoặc chờ khi mắc sai sót lớn mới có thể hạ bệ. Dĩ nhiên, không ai mãi mãi sáng suốt, không ai bị quyền lực sai khiến, bị lợi ích chi phối mà không mắc sai lầm. Khi đó, các đối thủ sẽ tìm cách triệt hạ hoặc công lý sẽ được thực thi. ở mức độ này, thì quyền lực đã gần như chi phối được người nào có quyền lực, nó buộc người có quyền lực “nhúng chàm” tham nhũng, chạy chọt địa vị, độc đoán, mất dân chủ...và hệ quả của nó là bị người khác nắm rõ và có muốn rút lui cũng khó. Lúc này, nếu rút lui sẽ mất đi bao nhiêu quyền lợi, đặc biệt là lợi ích vật chất, cái mà con người ta rất khó để từ bỏ khỏi nó.

Như vậy, quyền lực mà đặc biệt là quyền lực chính trị nó làm con người ta tha hóa ngay từ những điều tưởng chứng như không có vấn đề gì, từ những cái nhỏ nhất mà con người ta không để ý tới, để rồi dần dần nó lấn sâu, chi phối tính lý tính của con người, đỉnh cao nhất là nó buộc người ngồi lên chiếc ghế phải làm theo mệnh lệnh của “quyền lực”. Sức “nóng của quyền lực là điều hầu như không thể cưỡng lại được đối với bất kỳ ai. Nếu như không đủ tỉnh táo, đủ đạo đức, đủ thông tuệ để kịp sửa mình, không đủ bản lĩnh để lắng nghe người khác góp ý mà cầu toàn thì rất dễ bị sa vào con đường “tha hóa quyền lực”, đặc biệt là đối với những người trẻ tuổi khi chưa hiểu thấu được hết “đời sống nhân gian”, chưa nếm trải được “vị nhân gian” nên rất dễ mắc vào căn bệnh tha hóa quyền lực. Xin hãy nhớ rằng “những dấu chân của quyền lực thường là những dấu chân trên cát” - Edward Counsel. Những cơn gió vẫn mải miết thổi qua nơi ấy, và sẽ chẳng để lại gì trên bờ cát thời gian.
 BCT



Friday, January 26, 2018

Nhân chuyện U23 nói về lòng dân

Đất nước thịnh hay suy cốt ở lòng dân

Đội tuyển bóng đá nam U23 đã giành chiến thắng trước Qatar và vào đá trận chung kết gặp Uzebekistan, đây là kì tích lịch sử của bóng đá nước nhà Việt Nam. Chiến thắng của U23 đã làm nức lòng người hâm mộ, sau mỗi chiến thắng mọi người đổ xô ra đường ăn mừng, hô vang Việt Nam muôn năm, hát vang bài ca “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”…không khí chiến thắng, cổ vũ, ủng hộ đội tuyển U23 tràn ngập phố phường, len lỏi vào mọi ngõ ngách, tác động, truyền cảm hứng đến mọi lứa tuổi, mọi giới tính, nghề nghiệp, tới mỗi con người Việt Nam trên toàn thế giới. 
Dòng người đổ ra đường ăn mừng chiến thắng- ảnh Vietnamnet
Trước trận chung kết, cách đỉnh vinh quang chỉ một “bước chân”, hầu như tất cả mọi trái tim, tất cả “lòng người” đề đang hướng về đội tuyển U23 Việt Nam. Có thể nói, sự ủng hộ, cổ vũ nhiệt tình từ người hâm mộ là nguồn sức mạnh to lớn đối với đội tuyển U23 Việt Nam. Tôi tin rằng với sự cổ vũ nhiệt tình này sẽ giúp đội bóng chúng ta giành chiến thắng, xứng đáng lên ngôi Vô địch bóng đá U23 Châu Á năm 2017. Một trong những điều làm nên kì tích của U23 Việt Nam là sự ủng hộ, cổ vũ của người dân Việt Nam. Nhân chuyện “lòng dân” cổ vũ bóng đá, xin đá sang “lòng dân” chính trường với vận nước thịnh, suy theo dòng lịch sử.
Người xưa có câu “ai có được lòng dân, người đó có được thiên hạ”, lòng dân là một vũ khí sắc bén, là một nguồn sức mạnh to lớn có thể vượt qua mọi ngăn sông cách núi để làm nên những chiến công vĩ đại. Hiểu được giá trị của lòng dân, từ xưa đến nay, mỗi giai đoạn cầm quyên khác nhau, chính quyền luôn ra sức bồi dưỡng sức dân, thuận theo lòng dân, xây dựng thế trận vững chắc trên nền nhân dân. Nhà Tần thực thi chính sách bạo chúa, đốt sách chôn nho, sưu cao thuế nặng, vì thế mà suy vong. Lưu Bang thắng Hạng Vũ cũng chỉ vì có được “lòng dân” mở ra triều đại Nhà Hán kéo dài hơn 400 trong lịch sử Trung Hoa, hay Đại đường cũng vì an dân mà mở ra triều đại phát triển huy hoàng nhất trong chế độ phong kiến Trung Hoa. Nói đâu xa xôi, ngay cả trong chế độ phong kiến Việt Nam cũng thế, mỗi triều đại muốn tồn tại dài lâu đều phải thực thi các chính sách “an dân”. Nếu không có được lòng dân ủng hộ, vua tôi đồng lòng thì Triều Trần (1225-1400) làm sao có được 3 lần đánh thắng quân Nguyên – Mông hùng mạnh. Triều Hồ (1400-1409) xây thành cao vững chắc nhưng lòng dân không vững nên cũng tồn tại trong thời gian ngắn ngủi. Nhà Hậu Lê (1427 -1789) định quốc an dân, kéo dài hơn 300 năm cũng bởi việc “an dân, dưỡng dân, giáo dân”, lấy “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”, đề cao vai trò và vị trí của nhân dân trong nền chính trị “lật thuyền cũng là dân, chở thuyền cũng là dân”. Đặc biệt Nguyễn Trãi cho rằng nếu vua làm những điều dân oán, dân khổ là đi ngược với quy luật trong trời đất thì tất yếu sẽ dẫn đến chỗ diệt vọng. Ông cũng cho rằng các triều đại tất dẫn đến diệt vong nếu không tuân theo lòng người.
Quả thật là hay cho câu nói “ai có được lòng dân người đó có được thiên hạ”, có được lòng dân mà không giáo dân, dưỡng dân, tất cả đều không vì nhân dân thì cũng sẽ đi đến sự diệt vong, sụp đổ mà thôi. Ngày nay, một cường quốc mạnh chưa hẳn phải là đao to búa lớn như quân đội mạnh, vũ khí hiện đai, dân đông mà là cốt ở lòng dân có yên, cốt ở chính quyền có được lòng dân hay không?. Lòng dân không thông thì mọi việc không thành, mọi việc không thành tất sinh biến loạn, biến loạn kéo dài tất yếu suy vi, làm sao phát triển được. Lòng dân mà thông, trên dưới đồng lòng, đồng cam chịu khổ, vượt qua muôn trùng, “dễ trăm lần không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng xong”. Vì vậy, muốn xem thịnh suy của một quốc gia, muốn xem thế nước mạnh hay yếu cốt là xem ở “lòng dân” như thế nào?
Vui thay, qua sự kiện U23 Việt Nam vào chung kết mới biết tinh thần đoàn kết, mới rõ lòng dân đang lên của dân tộc ta. Vui thay, năm vừa qua chính trường xử bao nhiêu vụ đại án tham nhũng đã củng cố lòng dân. Vui thay Việt Nam thực hiện tái cơ cấu, tinh giản bộ máy đất nước vốn cồng kềnh kém hiệu quả, vui thay nền kinh tế khởi sắc, chứng khoán đi lên, giá cả thị trường ổn định, vui thay, đời sống nhân dân khá giả ngày càng cao. Quan trọng hơn, thế nước đang lên cũng bởi lòng dân ủng hộ, tất cả vì dân, tất yếu sẽ mạnh, sánh vai cường quốc năm Châu!

BCT

Thursday, January 25, 2018

Tổng hợp Video Penalty U23 Việt Nam
Câu chuyện cổ tích là có thật,  không ai đánh thuế một giấc mơ, U23 Việt Nam đã làm nên những điều kỳ diệu ở giải Chung kết bóng đá nam U23 Châu Á. U23 đã chiến đấu quả cảm, quật cường, khoa học và bản lĩnh, đã lấy đi bao nước mắt, trái tim của người hâm mộ, xứng đáng là những trận cầu đi vào lịch sử bóng đá nước nhà.




Video loạt sút Penalty cân não đưa Việt Nam vào bán kết




Video loạt sút Penalty cân não đưa Việt Nam vào chung kết

Wednesday, January 24, 2018

NHẪN ĐẠI THÀNH VƯƠNG
 Nhẫn một lúc trời yên biển lặng,
Lùi một bước biển rộng trời cao.

Nhẫn không có ý là hèn nhát, cũng không phải là bất tài. Nó không thể thiếu trong trí tuệ loài người, nó là tấm lòng, một sự hiểu biết, một đức tính tốt. Có thể nói nhẫn nhịn là lọai nghệ thuật bắt buộc để chúng ta đi đến thành công. Lịch sử đã chứng minh, nhiều bậc anh hùng tài trí, làm nên nghiệp đế vương lưu danh sử sử sách cũng chỉ hơn nhau ở chữ NHẪN.

Nhẫn luôn là mỹ đức cao đẹp của con người. chữ Nhẫn bao gồm chữ Đao ở trên va chữ Tâm ở dưới, nghĩa là “lưới dao trên trái tim”, tức là Tâm mà không chịu nằm yên thì Đao sẽ phập xuống tức thì. Vậy đấy, tự mình mà nhẫn nhịn được thì đao kề cổ vẫn bình yên vô sự, bằng không thì tai họa sẽ giáng xuống đầu mình trước tiên. Lưỡi dao ấy ở ngay trên tâm, và nếu như gặp chuyện mà không biết nhẫn nhịn thì tránh sao khỏi đau đớn, có nhẫn nhịn mới chuyển nguy thành yên, bại thành thắng, dữ thành lành …Hàn Tín vì nhẫn nhịu, chịu nhục chui qua háng mà sau này làm nên chiến công hiển hách, là công thần dựng nước Triều đại nhà Hán kéo dài hơn 400 năm trong lịch sử Trung Hoa. Việt vương Câu Tiễn nhẫn nhục quỳ gối xin hang, làm thân trâu ngựa cho Ngô vương Phù Sai, ngày đêm nếm mật năm gai không quên thù báo nước mà lập nên nghiệp đế vương sau này. Nếu như không nhẫn nhục thì cả Hàn Tín và Việt Vương đã phải bỏ mạng một cách vô ích, sẽ không được sử sách ghi công. Tư Mã Ý không ngại gian khổ chịu nhẫn nhục, giấu mình chờ thời thì không chỉ không thể lập nên triều đại Nhà Tấn mà còn có thể mất mạng trong tay Tào Tháo lúc nào không hay biết.
Trong lịch sử Trung Hoa, một trong những bậc quân vương được xem là Đại Nhẫn gây dựng nên triều đại nhà Đường thịnh vượng đó là quân vương Hiền đức Lý Thầm, tức là Đường Tuyên Tông.
Đường Tuyên Tông ( 27 tháng 7, năm 810 – 7 tháng 9, năm 859), tên thật Lý Thầm là vị Hoàng đế thứ 17 của triều đại nhà Đường. Ông trị vì từ năm 846 đến năm 859, tổng 13 năm. Lý Thầm lúc nhỏ thường tỏ ra nhút nhát và kiệm lời, mọi người đều cho là ông tư chất kém cỏi. Vậy nên ông thường hay bị ghẻ lạnh hắt hủi, trở thành đối tượng bị nhiều người trong hoàng thất mang ra giễu cợt sau bữa cơm trà. Lý Thầm trở nên im lặng ít nói, tính cách hay âm thầm sầu não. Ông càng như vậy, những hoàng thân quốc thích lại càng thừa thế lấn át. Về sau, ai cũng cho rằng ông là kẻ kém trí, là hạng “gỗ mục không thể điêu khắc được”.

Trải qua các thời Đường Kính Tông và Đường Văn Tông, triều đình đa sự, Lý Thầm cố gắng trốn tránh không tham gia vào việc triều chính, và cũng rất hạn chế mở miệng. Văn Tông thường đến nơi ở của ông tại Thập lục trạch, tìm cách dụ ông nói chuyện, xem như đó là trò vui, Văn Tông cũng gọi ông là Quang thúc. Sau khi lên ngôi, Đường Vũ Tông, vốn là một người vô lễ và không biết tôn ti, lại càng tỏ ra xem thường và thiếu tôn trọng đối với Quang vương Lý Thầm.

Đường Vũ Tông nhìn thấy Lý Thầm bị mọi người giễu cợt, thậm chí làm cho nhục nhã, nhưng vẫn không hề lên tiếng bênh vực chút nào. Vũ Tông cho rằng Lý Thầm vốn không phải người đần độn, mà có tính nhẫn nhục phi thường. Nhưng cũng bởi Lý Thầm có vai vế khá cao, nên Vũ Tông cảm thấy có phần bất an trong lòng. Thế là, Đường Vũ Tông tìm đủ mọi cách thăm dò nội tình, muốn xem Lý Thầm là giả ngây giả ngốc, hay thật sự là đần độn ngu si?

Trong những ngày tháng sau này, Đường Vũ Tông thường bày trò chơi khăm Lý Thầm. Ông cho rằng như vậy có thể lật tẩy kẻ giả ngốc giả ngây kia. Nhưng Lý Thầm vẫn không hề tỏ ra phản ứng khiến Vũ Tông bối rối, cuối cùng Vũ Tông buộc phải giở ra thủ đoạn hiểm độc nhất: Ông lệnh cho thân tín tìm cớ rồi cõng Lý Thầm đến nhà xí, đẩy ông ta xuống hố phân. Ông cho rằng nếu như Lý Thầm không chết, thì dù có sống cũng chẳng còn mặt mũi nào nhìn mặt mọi người nữa. May mắn Lý Thầm được một viên thái giám tên Thù Công Vũ đi ngang qua, trong tâm động lòng thương xót, đã kéo ông ra khỏi hố phân, nếu không dù không bị ngập chết, thì cũng bị đói chết. Thù Công Vũ còn giúp Lý Thầm trốn thoát khỏi nơi thị phi này.
Tục ngữ có câu: “Đại nạn không chết, tất có hậu phúc”. Lý Thầm cả đời nhẫn nhịn, âm thầm chịu khổ, về sau quả nhiên đã thành tựu nghiệp lớn, trở thành bậc quân vương mẫu mực của triều đại nhà Đường. Sinh thời, Đường Vũ Tông ra sức đàn áp tôn giáo, đặc biệt là đạo Phật, gây nên một vụ trấn áp lớn mà Phật giáo gọi là “Hội Xương diệt Pháp”. Đến cuối năm 845, Đường Vũ Tông lâm bệnh nặng khi mới 30 tuổi và sang năm 846 thì qua đời. Người đời sau cho rằng Đường Vũ Tông sớm băng hà là do quả báo của tội diệt Phậtvà báng bổ Phật Pháp mà nên. Bấy giờ, hoạn quan khuynh đảo triều đình, muốn nhân lúc rối ren mà lập người ngu dốt lên ngôi để dễ bề thao túng, cuối cùng đã quyết định chọn “kẻ ngốc” Lý Thầm. Bọn hoạn quan làm giả chiếu chỉ của Vũ Tông, viết: “Hoàng tử nhỏ tuổi, chưa đủ hiền đức để trị quốc. Quang vương Di có thể lập làm Hoàng thái thúc, đổi tên là Thầm, đảm đương quân quốc chánh sự”.
Thái thúc được đón từ Thập lục trạch vào cung, đổi tên là Lý Thầm. Khi được bách quan tiếp kiến, Lý Thầm như trở thành con người khác, tỏ ra thông minh nhân trí hơn người, quyết đoán chính vụ nhanh gọn, người người nể phục. Ngày 25 tháng 4 (năm Đinh Mão), Thái thúc tức vị, sử xưng là Đường Tuyên Tông. Mẹ ông Trịnh thị nhờ vậy mà một bước trở thành Hoàng Thái hậu, hoàn toàn ứng nghiệm với lời tiên đoán “sinh hạ Thiên tử” của vị thầy tướng số năm xưa.
Sau khi Đường Tuyên Tông kế vị, ông đã thi triển tài năng trị quốc của mình. Mọi người dần dần nhận thấy Lý Thầm là một bậc kỳ tài trị quốc hiếm có, thuận theo chuyển dời của thời gian mà nhận được sự tôn kính của mọi người. Ông đã bãi bỏ chính sách diệt Phật của Vũ Tông, chấm dứt bức hại, kết thúc Pháp nạn của Phật giáo. Về phương diện trị quốc, ông cũng thực hành chống tham nhũng, trừng trị tham quan, khiêm tốn tiếp nhận lời can gián, biết nghe theo lời phải, thu phục các vùng đất bị Thổ Phiên chiếm đóng sau loạn An Sử, đã làm ra rất nhiều việc tốt cho nước cho dân, triều đình và dân gian hết lòng khen ngợi. Tư Mã Quang trong “Tự Trị Thông Giám” cũng không tiếc lời ca ngợi, nói người dân cuối triều Đường đều khen ông là “Tiểu Thái Tông”. Thân mẫu của ông là Trịnh thị, trong lịch sử cũng nhận được vinh hiển đáng nên có, sau khi qua đời được ban tặng thụy hiệu là “Hiếu Minh Hoàng hậu”.
Nếu như Đường Thái Tông có Ngụy Trưng không sợ chết dám nói lời can gián, thì Đường Tuyên Tông Lý Thầm lại có Ngụy Mô – con cháu đời thứ năm của Ngụy Trưng. Lý Thầm giỏi về tiếp nhận lời can gián của thần dân, ông còn thường xuyên đến chốn quan trường và dân gian âm thầm thị sát. Khoảng thời gian Tuyên Tông trị vì là thời kỳ hưng thịnh thứ hai của triều đại nhà Đường từ sau Đường Thái Tông, sử sách gọi là “Đại Trung chi trị”. Điều này không tách khỏi việc thực thi cần kiệm trị quốc, hết lòng quan tâm đến đời sống của muôn dân trăm họ, giảm thiểu sưu thuế, coi trọng tuyển chọn nhân tài của Tuyên Tông.

Đúng là người tài trí giả ngây ngô đến tuyệt đỉnh, không chỉ tránh được hiểm họa khôn lường mà còn làm nên nghiệp lớn. Ngày nay, cuộc sống xô bồ bon chen, tranh giành lợi lộc, nhẫn nhịu chịu nhục, không ghanh đua những thói tầm thường đúng là kẻ trí. Muốn làm nên nghiệp lớn phải biết ẩn mình, càng ẩn sâu càng tốt, chờ thời làm nên nghiệp lớn phải như rồng bay, lúc ẩn lúc hiện, thực mà hư hư mà thực.
Tổng hợp BCT

Tuesday, January 23, 2018

Lòng yêu nước nhìn từ góc độ U23 Việt Nam

Sinh thời Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói “Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là truyền thống quý báu của dân tộc ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ Quốc bị xâm lăng, thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước”. Tinh thần ấy thôi thúc bao thế hế cha anh hi sinh quên mình vì Tổ quốc. Ngày này, tinh thần ấy lại sôi sục hơn bao giờ hết, tinh thần ấy hiện hữu trong mỗi con người việt nam, tinh thần ấy làm nên chiến thắng vĩ đại chấn động của đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam. Lòng yêu nước đã giúp U23 lướt qua bao nhiêu khó khăn, vượt qua bao đối thủ, kết thành một tập thể đoàn kết hướng tới chiến thắng vinh quang. Đội tuyền U23 Việt Nam đã chiến thắng bằng tất cả tinh thần và lực lượng, với ý chí kiên cường, bản lĩnh vững vàng, tất cả vì màu cờ sắc áo đã viết nên câu chuyện cổ tích đời thường, mở ra trang sử hào hùng của nền thể thao Việt Nam.
U23 Việt Nam vào chung kết Châu Á
Bác Hồ nói, “yêu nước là phải thi đua, thi đua là yêu nước”. Với những chiến công vĩ đại, họ là những người yêu nước vĩ đại, mỗi cầu thủ là một tấm gương cho tinh thần chiến đấu vì màu cờ sắc áo, vì chiến thắng của nước nhà, vì cả dân tộc Việt Nam. Nó hồi sinh hàng triệu trái tim, lan tỏa đến mỗi con người Việt Nam sinh sống trên mọi miền của Tổ Quốc. Sau chiến thắng người hâm mộ khắp cả nước với cờ đỏ sao vàng đổ ra mọi nẻo đường hô vang “Việt Nam chiến thắng”, hát bài “như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Điều đó thể hiện tinh thần đoàn kết dân tộc Việt Nam, Việt Nam chỉ có thể là một. Hình ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn luôn sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta, đó là hiện thân của những giá trị truyền thống tốt đẹp, đồng thời là sự kết nối giữa quá khứ với tương lai. Người là sức mạnh, và để ngày hôm nay đội tuyển của chúng ta đã đánh bại bao nhiêu đối thủ mạnh để tiến vào vòng chung kết, đó là kì tích, là chiến công hiển hách của lịch sử bóng đá nước nhà, đó là tinh thần yêu nước mãnh liệt nó lướt qua mọi đối thủ - và tinh thần yêu nước ấy trở thành động lực để chúng ta tiến lên phía trước, sánh vai cường quốc năm châu như lời chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em”. Và tự hào, hai chữ Việt Nam, hôm nay, đội bóng của chúng ta đã sánh vai cùng các đội bóng lớn hàng đầu của Châu Á.
Tinh thần dân tộc, lòng yêu nước không chỉ đang lên trong bóng đá mà còn đang dâng mạnh trong các lĩnh vực khác như chính trị, kinh tế và đời sống xã hội. Về chính trị, sau khi thực hiện đường lối đối mới đất nước đã gặt hái những thành tựu to lớn; không ngừng phát triển và hoàn thiện lý luận về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội của Việt Nam; tăng cường xây dựng Đảng, xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, phát huy quyền làm chủ của nhân dân: Tiếp tục đổi mới, kiện toàn tổ chức, bộ máy của Đảng và hệ thống chính trị theo hướng xác định rõ chức năng, nhiệm vụ, thẩm quyền và trách nhiệm từng tổ chức, sáp nhập một số ban, bộ, ngành Trung ương để giảm bớt đầu mối, thực hiện cải cách hành chính trong Đảng, phát huy dân chủ trong sinh hoạt Đảng. Đặc biệt, sau Đại hội XII của Đảng, Việt Nam tiếp tục đổi mới hệ thống chính trị, sắp xếp lại bộ máy theo hướng tinh gọn, hoạt động hiệu lực và hiệu quả. Xử lý nghiêm minh cán bộ, công chức vi phạm quy chế của đảng, cán bộ tham ô tham nhũng làm ảnh hưởng xấu đến uy tín của đảng và niềm tin yêu của nhân dân. Đảng ta không ngừng đấu tranh phòng chống các thế lực thù địch kích động, gây chia rẽ nội bộ, mất đoàn kết, từng bước phá vỡ âm mưu “tự chuyển biến” “tự chuyển hóa” và các chiêu bài dân chủ Phương Tây của kẻ thù.
Về kinh tế, chúng ta đã và đang xây dựng và phát triển nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa; đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước: trong gần 30 năm đổi mới, Việt Nam đã đạt được nhiều thành tựu phát triển kinh tế gây ấn tượng, được thế giới đánh giá cao, sức mạnh kinh tế của đất nước tăng lên nhiều. Sau 10 năm đổi mới (1996) đất nước đã thoát khỏi khủng hoảng kinh tế- xã hội; sau 25 năm đổi mới (năm 2010) đất nước đã ra khỏi tình trạng nước nghèo kém phát triển, bước vào nhóm nước có thu nhập trung bình. Trong giai đoạn 2001- 2010, kinh tế tăng trưởng nhanh, đạt tốc độ bình quân 7,26%/năm. Tổng sản phẩm trong nước (GDP) năm 2010 theo giá thực tế đạt 101,6 tỷ USD gấp 3,26 lần so với năm 2000, năm 2011 khoảng 170 tỷ USD. GDP bình quân đầu người năm 2010 đạt 1168 USD, năm 2014 ước tính khoảng 1900 USD/ người. Trong 5 năm 2011-2015, do sự tác động của khủng hoảng tài chính thê giới, suy thoái kinh tế toàn cầu nên  nền kinh tế Việt Nam gặp nhiều khó khăn, tốc độ tăng GDP bị giảm sút. Tuy vậy, tốc độ tăng GDP bình quân vẫn ở mức khá, ước đạt 5,8%. Thu hút vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) trong 5 năm 2006-2010 đạt gần 45 tỷ USD, vượt 77,8% so với kế hoạch đề ra. Tổng vốn ODA cam kết đạt trên 31 tỷ USD, gấn hớn 1,3 lần so với mục tiêu đề ra; giải ngân ước đạt khoảng 13,8 tỷ USD, vượt 17,5%. Cơ cấu kinh tế được chuyển dịch theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa, tỷ trọng khu vực công nghiệp và dịch vụ tăng lên, khu vực nông nghiệp giảm xuống. Năm 2010, trong cơ cấu GDP, khu vực công nghiệp chiếm 41,1%, khu vực dịch vụ chiếm 38,3%, khu vực nông nghiệp chiếm 20,6%. Kết cấu hạ tầng ngày càng được xây dựng hiện đại, đồng bộ; nguồn nhân lực qua đào tạo ngày càng tăng lên ( năm 2013 là 49%), đời sống nhân dân ngày càng được cải thiện. Năm 2017, là năm chủ nhà APEC Việt Nam đã gặt hái nhiều thành công và vị thế và uy tín của Việt Nam được nâng cao trên trường quốc tế.
Về văn hóa – xã hội,  Đảng ta đã đề ra chủ trương kết hợp chặt chẽ giữa tăng trưởng kinh tế và phát triển văn hóa, thực hiện tiến bộ và công bằng xã hội ngay trong  từng chính sách và từng bước phát triển; quan tâm phát triển giáo dục, đào tạo và khoa học, công nghệ, coi phát triển giáo dục, đào tạo cùng với  khoa học, công nghệ là quốc sách hàng đầu; lấy Phát triển khoa học công nghệ thực sự là động lực then chốt của quá trình phát triển nhanh và bền vững, góp phần tăng nhanh năng suất, chất lượng, hiệu quả, sức cạnh tranh của nền kinh tế; nâng tỷ lệ đóng góp của yếu tố năng suất tổng hợp (TFT) vào tăng trưởng. Trong những năm đổi mới, Việt Nam đã rất quan tâm thực hiện các chính sác xã hội vì hạnh phúc của con người, coi đây là thể hiện tính ưu việt, bản chất của chế độ xã hội chủ nghĩa và cũng là khắc phục mặt trái của cơ chế kinh tế thị trường. Chính sách xã hội bảo đảm và không ngững nâng cao đời sống vật chất của mọi thành viên xã hội về ăn, ở, đi lại, lao động, học tập, nghỉ ngơi, chữa bệnh và nâng cao thể chất. Mỗi năm tạo bình quân 1,5 đến 1,6 triệu việc làm mới, giảm tỷ lệ thất nghiệp. Xây dựng và triển khai Luật Việc làm; nghiên cứu xây dựng chương trình việc làm công. Trong gần 30 năm đổi mới, chính sách nhất quán cuả Đảng và Nhà nước là giảm nghèo bền vững đi đôi với khuyến khích làm giàu  hợp pháp, chính đáng; chú trọng các chính sách giảm nghèo đối với các huyện nghèo, ưu tiên người nghèo là đồng bào dân tộc thiểu số. Tỷ lệ hộ nghèo cả nước gỉam bình quân 1,5-2%/ năm. Năm 2011, tỷ lệ hộ nghèo cả nước giảm từ 60% trước đổi mới xuống còn 9,5%, năm 2013 còn 7,5%, phấn đấu đến năm 2015 còn dưới 5%. Thành tựu về giảm nghèo của Việt Nam được Liên Hiệp quốc công nhận và đánh giá cao.
Sau đại hội 12 của Đảng, đất nước ta từng bước phát triển, giành thắng lợi này đến thắng lợi khác, tiếp tục thực hiện thắng lợi những đường lối chiến lược mà Đảng ta đã vạch ra. Trong những năm tới dưới sự lãnh đạo của đảng hy vọng sẽ xây dựng một bộ máy công bộc liêm khiết, nghiêm minh hơn nữa để phụng sự nhân dân, xứng đáng với niềm tin yêu của nhân dân; tiếp tục chèo lái con thuyền kinh tế Việt Nam ra khơi, thúc đẩy tăng trưởng và nâng cao năng suất lao động, từng bước ổn định và nâng cao chất lượng cuộc sống của nhân dân. Thời kỳ mới, hội nhập mới, thời cơ mới, nhưng cũng nhiều khó khăn, thách thức mới, nhưng dưới sự lãnh đạo của Đảng cùng sự đoàn kết toàn dân, lòng yêu nước của mỗi con người Đất Việt sẽ vượt qua bao hiểm nguy khó khăn để tiến lên phía trước, và quan trọng hơn, mỗi người chúng ta sẽ không chịu khuất phục, tiếp tục chiến đấu đến cùng như tinh thần quật cường mà U23 Việt Nam đã truyền lửa cho chúng ta, tương lai thuộc về chúng ta, và chúng ta sẽ “sánh vai cùng cường quốc năm châu” như con đường đội bóng U23 Việt Nam đã làm được.
BCT

Monday, January 22, 2018

Chương Thị ba lần chuyển nhà dạy Mạnh Tử nên người
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một năm nữa lại qua, một xuân nữa lại đến, sắp đến độ tuổi 30 nhưng những gì ta làm được so với công mẹ cha quả thật là như ngọn cỏ đứng trước núi thái sơn, như là hạt nước trong biển đại dương tình mẹ bao la. Năm cũ sắp qua là thời gian để ta “Ôn cố tri tân”, yêu cha mẹ, kính thầy, kết bằng hữu mà báo công báo hiếu, đền đáp non sông.
Biển học là vô bờ, trước hết là học lời dạy của mẹ, cha. Mẹ là nguồn sống là người thầy vĩ đại nuôi dạy ta. Trong lịch sử Trung Quốc không ít Bà mẹ bằng tài trí và tấm lòng yêu thương đã nuôi dưỡng con mình trở thành người không lớn, có ích cho xã hội. Một trong những Bà mẹ nổi tiếng nhất lịch sử Trung Hoa là Chương Thị mẹ của Mạnh Tử.
Mạnh Tử (372-289 TCN) là nhà triết học Trung Quốc và là người tiếp nối Khổng Tử. Mạnh Tử tên thật là Mạnh Kha, tự Tử Dư, sinh vào đời vua Liệt Vương, nhà Chu, quê gốc ở đất Trâu, thuộc nước Lỗ, nay là thành phố Trâu Thành, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. 
Mạnh Tử
Mạnh Tử là đại biểu xuất sắc của Nho giáo thời Chiến Quốc, thời kỳ nở rộ các nhà tư tưởng lớn với các trường phái như Pháp gia, Du thuyết, Nho gia, Mặc gia... (thời kỳ bách gia tranh minh). Trong hoàn cảnh lịch sử đó, Mạnh Tử phát triển thêm tư tưởng của Khổng Tử với chủ trương dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh, ông cũng là người đưa ra thuyết tính thiện của con người rằng con người sinh ra đã là thiện rồi nhân chi sơ bản tính thiện, tư tưởng này đối lập với thuyết tính ác của Tuân Tử rằng nhân chi sơ bản tính ác. Ông cho rằng "kẻ lao tâm trị người còn người lao lực thì bị người trị". Học thuyết của ông gói gọi trong các chữ "Nghĩa", "Trí", "Lễ", "Tín". Ông đem học thuyết của mình đi truyền bá đến vua chúa các nước chư hầu như Tề Tuyên Vương (nước Tề), Đằng Văn Công (nước Đằng), Lương Huệ Vương (nước Nguỵ)...nhưng không được áp dụng. Về cuối đời ông dạy học và viết sách, sách Mạnh Tử của ông là một trong những cuốn sách quan trọng của Nho giáo. Ông được xem là ông tổ thứ hai của nho giáo và được hậu thế tôn làm "Á thánh Mạnh Tử" (chỉ đứng sau Khổng Tử). Có được sự thành công, thành nhân như vậy, một phần lớn là nhờ công dạy dỗ của Mẹ Chương Thị.
Tương truyền rằng, Chương Thị, mẹ của nhà triết học nổi tiếng Mạnh Tử đã nuôi dạy ông với những khuôn phép lễ nghi rất khắt khe.Để con có môi trường học tập tốt, thậm chí bà đã chuyển nhà tới 3 lần.
Chương Thị 3 lần chuyển nhà dạy con
Ngôi nhà đầu tiên họ chuyển đến gần một nghĩa trang. Thấy con trai mình thường hay lẻn ra bãi tha ma để nghịch ngợm, bà liền lập tức chuyển nhà.
Lần thứ 2, ngôi nhà của họ ở gần một khu chợ. Mạnh Tử bắt đầu học cách cân, đo, đong, đếm của những người bán hàng, hay khoe khoang đồ của mình.
Điều này khiến bà Chương Thị phật ý và quyết định chuyển đi lần nữa.
Phải đến nơi ở thứ ba khi ngôi nhà chuyển đến gần một khu trường học, bà mới thấy con trai mình có những biểu hiện ham học hỏi giống các bạn. Lúc này, bà mới định cư ở đây.
Bà cũng có nhiều phương pháp dạy con vô cùng nghiêm khắc nhưng cũng 'thấu tình đạt lý' không kém.
Nhờ đó mà Mạnh Tử bắt đầu dành nhiều thời gian đọc sách, viết chữ và không ngừng phấn đấu. Sau này, quá trình nỗ lực học tập của ông đã trở thành chuẩn mực trong hầu hết các gia đình Đông Á.
Chương Thị, mẹ Mạnh Tử là một trong số nhiều bà mẹ trong lịch sử Trung Quốc nổi tiếng về dạy con. Hay mẹ Nhạc Phi khắc “tận trung báo quốc” vào lưng con để một lòng đánh trận cứu nước…

Tấm lòng và đức hy sinh của mẹ thật là lớn lao vô cùng, sinh ra trong kiếp nhân sinh này phải sống làm sao cho xứng với công mẹ, cha nuôi dạy, sống sao cho trọn đạo lý Hiếu – Trung.
BCT

Thursday, January 11, 2018

Nghệ thuật sống thế kỷ XXI
Sống bình an và hạnh phúc, bất chấp mọi hoàn cảnh đó là một nghệ thuật sống.
Jon Jaidan là một nông dân tới từ vùng Đông Bắc Thái Lan. Ông là người thành lập Trung tâm Tự chủ Pun Pun – một trang trại hữu cơ ở Chiang Mai cùng vợ mình là Peggy Reents vào năm 2003.
Mục đích của Pun Pun là đưa những hạt giống hiếm và của bản xứ vào sử dụng. Pun Pun cũng thường xuyên tổ chức tập huấn các kỹ nghệ đơn giản để sống bền vững hơn. Ngoài Pun Pun, Jon cũng là người dẫn đầu trong việc đưa phong trào tự xây nhà vào Thái Lan, xuất hiện trên hàng chục ấn phẩm và chương trình truyền hình trong suốt 10 năm qua. Ông nỗ lực không ngừng để tìm ra những cách dễ dàng hơn để mọi người đáp ứng những nhu cầu cơ bản của mình.
Tác giả đã chia sẻ trên diễn đàn TED về cách sống một cách đơn giản trong thế giới phức tạp, thông qua đó, phần nào gửi thông điệp đến với chúng ta sống chậm lại, yêu thương nhiều hơn, chia sẻ và kết nối hơn!

Dưới đây là bài thuyết trình của Jon Jaidan trên diễn đàn TED.



Bài thuyết trình HAY NHẤT THẾ KỶ 21 về Nghệ Thuật Sống
Nguồn: Blog Lê Văn Trình

Tuesday, January 9, 2018

Bài giảng của thầy Nguyễn Thành Nhân


Bài giảng của Thầy Nguyễn Thành Nhân tại Trường THCS Nhật Tân đã làm lay động bao trái tim, lấy đi bao nước măt của những người con đang còn ngồi trên ghế nhà trường khi nghĩ về tình mẫu tử.
Những lời dạy sâu sắc chạm tới trái tim, là ánh sáng để chúng ta sống sao cho trọn Đạo làm con, Đạo làm Người.
Nguồn: Webtretho

Monday, January 8, 2018

delicious dishes in Vietnam you should try
10 delicious dishes in Vietnam you should try to eat

1. Pho

What list of Vietnamese cuisine would be complete without pho?
It's almost impossible to walk a block in Vietnam's major destinations without bumping into a crowd of hungry patrons slurping noodles at a makeshift pho stand. This simple staple consisting of a salty broth, fresh rice noodles, a sprinkling of herbs and chicken or beef, features predominately in the local diet -- and understandably so. It's cheap, tasty, and widely available at all hours.
Just look out for a mass of people on plastic stools -- or try a tried and tested favorite: Pho Thin, 13 Lo Duc, Hai Ba Trung District, Hanoi

2.  Bun bo Hue

Central Vietnam's take on noodles caters to carnivores with its meaty broth and piles of beef and pork. The thick slippery rice noodles also make for a heartier meal than noodles found in the north and south.
You don't have to go to Hue to enjoy this dish; if in Ho Chi Minh City try Tib Express, 162 NguyenDinh Chieu, District 3, HCMC
Best cities for street food -- Ho Chi Minh City and 22 others

3. Cha ca

Hanoians consider cha ca to be so exceptional that there is a street in the capital dedicated to these fried morsels of fish. This namesake alley is home to Cha Ca La Vong, which serves sizzling chunks of fish seasoned with garlic, ginger, turmeric and dill on a hot pan tableside.
Cha Ca La Vong may be the busiest but the service is a bit gruff and the food overpriced. Instead make your way to Duong Than in Hanoi's Hoan Kiem district, where you'll find plenty of more affordable but just as tasty options.

4. Banh xeo

A good banh xeo is a crispy crepe bulging with pork, shrimp, and bean sprouts, plus the garnish of fresh herbs that are characteristic of most authentic Vietnamese dishes. To enjoy one like a local, cut it into manageable slices, roll it up in rice paper or lettuce leaves and dunk it in whatever special sauce the chef has mixed up for you.
Bánh Xèo 46A has mixed reviews bút judging by the crowds thắt swarm there each night they must be doing something right. Bánh Xèo, 46A Đinh Công Tráng, District 1, Hồ Chí Minh City (HCMC)

5.Bun dau mam tom

This plain-looking tofu and noodle dish is served with mam tom sauce -- the Vegemite of Vietnam. The pungent purple dipping sauce is used to flavor the slabs of deep-fried tofu that are at the core of the meal.

6.Bun cha

Dg Pho might be Vietnam's most famous dish but bun cha is the top choice when it comes to lunchtime in the capital. Just look for the clouds of meaty smoke after 11 a.m. when street-side restaurants start grilling up small patties of seasoned pork and slices of marinated pork belly over a charcoal fire. Once they're charred and crispy the morsels are served with a large bowl of a fish sauce-heavy broth, a basket of herbs and a helping of rice noodles.
Hanoi's most famous bun cha outlet is 1 Hang Manh, Hoan Kiem district, Hanoi

7.  Banh mi

The French may have brought with them the baguette, but Vietnam takes it to a different level. How exactly depends on what end of the country you're in.
In the north, chefs stick to the basic elements of carbohydrate, fat and protein -- bread, margarine and pata -- but head south and your banh mi may contain a more colorful combination of cheese, cold cuts, pickled vegetables, sausage, fried egg, fresh cilantro and chili sauce.
One of the better baguette vendors in Saigon sets up shop beside the Cherry mini-mart on DoQuang Dao, District 1, HCMC

8. Nom hoa chuoi

Vietnam's banana flower salad packs a much bigger punch than a typical plate of mixed greens. Banana flowers (thick purple lumps that will later turn into bunches of bananas) are peeled and thinly sliced then mixed with green papaya, carrots, and cilantro along with chicken and a heavy-handed pour of a salty fish sauce dressing and crunchy peanuts.
Highway 4 restaurant, 3 Hang Tre, Hoan Kiem district, Hanoi

9. Pho xao

Pho xao may just be a slightly healthier take on my xao -- but the beauty is in the details. The flat, smoother pho noodle doesn't crisp up like its pre-boiled instant cousin. When done well the outer edges acquire a browned crunchiness, whilst the center stays soft and glutinous. This dish tastes best with a fried egg and seasoned with chili or soy sauce.
26 Nguyen Khac Sieu, Hoan Kiem district, Hanoi

10.Ca phe trung 

Vietnamese "egg coffee" is technically a drink but we prefer to put it in the dessert category. The creamy soft, meringue-like egg white foam perched on the dense Vietnamese coffee will have even those who don't normally crave a cup of joe licking their spoons with delight.
In Hanoi, follow the tiny alley between the kitschy souvenir shops at 11 Hang Gai into the clearing, and up several flights of increasingly dicey stairs to pair your ca phe trung with an unbeatable view of Hoan Kiem Lake.
 Nguồn: http://edition.cnn.com/travel/article/vietnam-food-dishes/index.html